KokoronoNiwa’s diary

書くことで心を癒す

Cho và nhận

f:id:KokoronoNiwa:20161209142147j:plain

Dạo gần đây mình nhận được khá nhiều sách từ bạn bè, đồng nghiệp. Chắc có lẽ vì vậy, mình bỗng suy nghĩ về khái niệm “cho và nhận”.

Hôm nay, mình muốn nói về “cho và nhận” trong một phạm vi nhỏ thôi, đó là “chia sẻ” và “tiếp thu” kiến thức. Trong đó, “chia sẻ” được xem là “cho” và “tiếp thu” được xem là “nhận”.

Hồi nào giờ mình đi làm, toàn gặp leader và tiền bối tốt bụng, chỉ dạy cho mình rất nhiều kiến thức hay và bổ ích. Đó là “nhận”.

Dù hiện tại kiến thức mình có được chỉ là 1 hạt bụi nhỏ trong sa mạc mênh mông, nhưng mình luôn tâm niệm, mình biết 1, mình sẽ truyền lại cho đàn em 1, thậm chí là hơn 1. Đó là “cho”. (Vì sao mình nói hơn 1 ở đây? Hồi sau sẽ rõ.)

Kiến thức là một thứ vô cùng kì diệu. Khi bạn “cho”, bạn không mất đi kiến thức đó, mà ngược lại, bạn còn được “nhận” từ chính hành động “cho” của mình.

Trước đây 1 phần công việc của mình là hướng dẫn và hỗ trợ cho các em phiên dịch mới vào công ty. Mình luôn chia sẻ sẽ tất cả những gì mình biết cho các em. Tuy nhiên, ngôn ngữ là một phạm trù rất phức tạp. Có những cái đúng sai rất rạch ròi, nhưng có những cái phụ thuộc vào cảm giác và rất khó giải thích. Tuy nhiên, khi hướng dẫn cho các em, để các em có thể hiểu rõ và vận dụng được, mình phải giải thích cặn kẽ. Để làm được điều đó, mình phải tìm hiểu rất nhiều và khi đó, chính bản thân mình cũng học được rất nhiều. Từ hành động muốn “cho”, mình đã được “nhận”.

Gần đây, mình đã thôi không phụ trách việc hướng dẫn các em hậu bối nữa, nhưng khi có gì không hiểu, các em ấy vẫn hay kiếm mình để hỏi. Thậm chí có những em đã nghỉ công ty rất lâu rồi, vẫn thường xuyên hỏi mình. Theo lời của các em ấy thì, chỉ vì “chị nhiều chuyện có tâm”. Humh….

Thật ra, công việc mình rất bận, và số lượng các bạn hỏi cũng không ít nên việc chat trả lời câu hỏi cũng rất tốn thời gian. Nhiều khi mình cũng có ý nghĩ xấu xa, hay thôi lờ tụi nó đi cho khỏe. Tuy nhiên, chắc đúng là mình “nhiều chuyện có tâm thật” nên cứ bứt rứt không yên, thế là phải trả lời. Thật thà mà nói thì, những điều mấy em ấy hỏi, không phải cái nào mình cũng biết. Mà có lẽ mình chỉ hơn được mấy em ấy ở cái có kinh nghiệm với khả năng google thần thánh thôi. Vì thế, chính nhờ những câu hỏi của các em ấy, mình đã tìm hiểu để trả lời, và học được thêm rất nhiều điều bổ ích. Đây đích thị là “cứ sẵn sàng cho đi, bạn sẽ nhận lại rất nhiều”.

Và đến đây, đã có lời giải thích cho câu nói "mình biết 1, mình sẽ truyền lại cho đàn em 1, thậm chí là hơn 1". Đó là vì, vốn dĩ kiến thức mình chỉ có 1. Những nhờ những câu hỏi của các em, nó tăng nhiều hơn 1, và sau đó, mình đã "cho" hết cả vốn lẫn lời. :)))

Nói là vậy, nhưng bạn sẽ được nhận khi bạn cho một cách vô tư, không suy tính. Nếu chưa cho, mà đã tính toán xem mình sẽ nhận được gì, thì chắc là thứ bạn nhận được chỉ là sự mệt mỏi do …. suy nghĩ, tính toán nhiều mang lại :D

P/s: Bài này mình viết 8,9 tháng trước, nay mới dám công khai =)))))))))))))